Dụ Bắt Tình Nhân Bỏ Trốn

Chương 94: Người đó vượt quá giới hạn sao?

/100


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vân Mộ Hoa đã hơn một năm không chạm vào sách vở, những thứ từng học trước kia gần như quên sạch cả rồi.

Đối với cậu hiện tại mà nói, chương trình Đại học có chút khó khăn. Bài tập đầu tiên sau khi nhập học chính là phân tích những khuyết thiếu của pháp luật hiện hành.

Mỗi ngày đối diện với máy tính tra cứu tư liệu, ngay cả lúc nằm mơ, Vân Mộ Hoa cũng tự hỏi phải làm sao để hoàn thành phần bài tập này. Nhưng mà, bạn học Sách ở cùng phòng ký túc với cậu lại tựa hồ không hề lo lắng, chỉ mất một ngày đã nhanh chóng hoàn thành bài vở rồi. Điều này khiến cho Vân Mộ Hoa không thể không dập đầu bội phục.

Thời điểm bận rộn nhất, Vân Mộ Hoa ngay cả thời gian ăn cơm cũng không có. Cậu chỉ ôm lấy một bịch bánh quy, vừa ăn vừa tìm tư liệu. Gặm hết bánh bích quy, xem lại thời khóa biểu, phát hiện xế chiều hôm nay không có giờ học, cậu quyết định đi đến thư viện.

Cầm theo laptop và giấy bút, Vân Mộ Hoa ra khỏi ký túc xá, thẳng một đường đi tới mục tiêu. Bên trong sân trường, những tán cây đại thụ xanh rì che khuất ánh nắng của buổi ban trưa. Cậu bước từng bước bên dưới bóng râm, đi vào thư viện.

Giờ nghỉ trưa, thư viện không có quá nhiều người, Vân Mộ Hoa tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống. Sau khi đặt những thứ mang theo lên bàn, cậu đi tới giá sách, bắt đầu tìm tư liệu. Sách báo được bày la liệt khiến cậu nhìn mà hoa mắt váng đầu.

“HELLO, cậu cũng tới đây tìm tư liệu à?”

Bạn học Sách liếc mắt một cái liền nhìn thấy Vân Mộ Hoa đang lởn vởn ở một góc vắng người.

“Trùng hợp quá, cậu cũng tới tìm tư liệu sao?”

“Không, tôi đi cùng bạn gái.”

Lúc này, Vân Mộ Hoa mới nhớ người kia đã sớm làm xong bài tập rồi, thêm nữa với tính tình mải ăn mải chơi của cậu ta, sẽ không có khả năng cậu ta tới đây nhằm bổ sung kiến thức ngoài giờ học. Vân Mộ Hoa rút một cuốn “Luật học đại cương” từ trên giá sách ra, trở lại bàn mình vừa xem vừa ghi ghi chép chép.

Nhưng sách này viết bằng tiếng Anh, cậu nhìn một hồi mà dấy lên xúc động chỉ muốn dùng sách đập người.

Ở bên kia, Sách đang cùng bạn gái chơi laptop. Qua một hồi, cậu ta bỗng nhiên bu lại chỗ này, hỏi, “Mộ Hoa, gần đây cậu với người yêu cãi nhau phải không?”

“Không có, sao cậu lại nói như thế?” Vân Mộ Hoa kỳ quái hỏi.

“Vậy hôm nay tại sao không thấy anh ta tới tìm cậu?”

“Tôi bận làm bài tập, cậu không thấy sao? Chúng tôi ai cũng có không gian riêng của mình.” Vân Mộ Hoa cười cười, giải thích.

“Mộ Hoa, gần đây cậu có hay lên mạng không?”

“Đương nhiên là có.” Vân Mộ Hoa cảm thấy cổ quái nhưng vẫn trả lời.

“Vậy cậu có biết đã phát sinh chuyện gì chưa?”

“Chuyện gì?” Vân Mộ Hoa buông bút nhìn về phía anh bạn kia.

“Chỗ này là thư viện, không tiện nói chuyện. Chờ về ký túc xá tôi sẽ nói với cậu sau.” Sách tựa hồ chỉ muốn khơi gọi tò mò của đối phương, vì thế nói xong liền trở lại bên cạnh bạn gái, sau đó cùng cô nàng đi ra ngoài.

“Thật là, không hiểu ra sao nữa.” Vân Mộ Hoa ù ù cạc cạc, vô cùng mờ mịt mà cầm bút lên, tiếp tục hoàn thành bài tập giáo sư đã giao cho mình.

Khi cậu trở lại ký túc xá, trời đã xâm xẩm tối.

Thấy Sách đang ngồi chơi game, Vân Mộ Hoa chưa kịp đặt giấy bút và laptop xuống đã vội vàng lên tiếng hỏi.

“Sách, rốt cuộc có chuyện gì?”

“Chờ một chút.” Sách nhanh chóng kết thúc trận CS (*) đang chơi dở, sau đó quay đầu lại hỏi Vân Mộ Hoa, “Cậu thật sự không cãi nhau với người yêu chứ?”

(*) CS: Counter Strike, chú thích hình: 

/100

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status