Khu nhà dần dần náo nhiệt.
Những nữ diễn viên khác trong đoàn phim, đều có chút hiếu kỳ về người đàn ông đến thăm Y Trạm.
Đi tới nơi thâm sơn cùng cốc này, hai người chắc không chỉ có quan hệ bạn bè đi.
Mặc dù đối phương rất đẹp trai, phong độ cùng chính khí, người ngoài chào hỏi, lại không ai có ý tứ trêu đùa.
Trong lòng mọi người đều cảm thấy, đó không phải là đối tượng có thể đùa giỡn trêu chọc.
Hôm nay quay cảnh đánh võ giữa trời tuyết, bên ngoài dưới 0 độ, diễn viên lại phải mặc quần áo mỏng, trang phục diễn cơ bản không thể chắn gió, đứng ở bên ngoài một hồi, lạnh từ đầu đến chân.
Để quay phim được đẹp, cho nên không dám mặc nhiều quần áo, nhưng phía dưới Y Trạm mặc thật quần bông thật dày, cánh tay đều dán miếng dán ấm hiệu Bảo Bảo.
Như thế có thể đỡ lạnh hơn một chút.
Uống nước ấm trợ lí vừa đưa tới, Y Trạm nói cảm ơn, cởi áo khoác bắt đầu hoạt động tay chân, nếu như không hoạt động gân cốt, đến lúc thực hiện hành động đánh bõ sẽ rất khó coi.
Trước đó cô đã sắp xếp một chỗ ngồi cho Tạ Địch Phi, trên ghế có đặt thảm mềm, cũng đem túi chườm nóng của bản thân đưa cho anh.
Nơi này, chung quanh thông gió, phải làm tốt công tác giữ ấm, bị cảm thì nguy.
Y Trạm nhìn bộ dáng tinh xảo của đối phương, luôn cảm thấy đối phương quá tự phụ, có chút yếu đuối, không giống cô, từ nhỏ sống rất vất vả.
Nếu bị đông hỏng thì nguy.
Vươn tay ra.
Tạ Địch Phi vươn tay ra.
Y Trạm cười cười, dán hai miếng dán ấm Bảo Bảo lên cánh tay anh, dặn dò: Có phải như thế thấy ấm hơn không? Nếu như anh thấy lạnh, hoặc nhàm chán thì về phòng nghỉ ngơi nhé.
Toàn bộ quá trình Tạ Địch Phi đều nhàn nhạt: Ừm, anh biết.
Y Trạm cầm kiếm ra quay hình, hôm nay cô diễn cùng Mộ Thần, tiến độ rất mau, quay xong hai ngày này, cơ bản là cô có thể kết thúc.
Vì trong bộ phim này, cô diễn vai nữ ba, hơn nữa phần diễn giảm đi rất nhiều.
Lý Kim tới, liền chú ý thấy người đàn ông đến trường quay, rất đẹp trai, trước đây chưa thấy qua.
Lý Kim nghĩ một chút, An Bác Dung lai lịch như vậy, mà một chút mặt mũi Y Trạm cũng không cho, sao người này lại được săn sóc như
Những nữ diễn viên khác trong đoàn phim, đều có chút hiếu kỳ về người đàn ông đến thăm Y Trạm.
Đi tới nơi thâm sơn cùng cốc này, hai người chắc không chỉ có quan hệ bạn bè đi.
Mặc dù đối phương rất đẹp trai, phong độ cùng chính khí, người ngoài chào hỏi, lại không ai có ý tứ trêu đùa.
Trong lòng mọi người đều cảm thấy, đó không phải là đối tượng có thể đùa giỡn trêu chọc.
Hôm nay quay cảnh đánh võ giữa trời tuyết, bên ngoài dưới 0 độ, diễn viên lại phải mặc quần áo mỏng, trang phục diễn cơ bản không thể chắn gió, đứng ở bên ngoài một hồi, lạnh từ đầu đến chân.
Để quay phim được đẹp, cho nên không dám mặc nhiều quần áo, nhưng phía dưới Y Trạm mặc thật quần bông thật dày, cánh tay đều dán miếng dán ấm hiệu Bảo Bảo.
Như thế có thể đỡ lạnh hơn một chút.
Uống nước ấm trợ lí vừa đưa tới, Y Trạm nói cảm ơn, cởi áo khoác bắt đầu hoạt động tay chân, nếu như không hoạt động gân cốt, đến lúc thực hiện hành động đánh bõ sẽ rất khó coi.
Trước đó cô đã sắp xếp một chỗ ngồi cho Tạ Địch Phi, trên ghế có đặt thảm mềm, cũng đem túi chườm nóng của bản thân đưa cho anh.
Nơi này, chung quanh thông gió, phải làm tốt công tác giữ ấm, bị cảm thì nguy.
Y Trạm nhìn bộ dáng tinh xảo của đối phương, luôn cảm thấy đối phương quá tự phụ, có chút yếu đuối, không giống cô, từ nhỏ sống rất vất vả.
Nếu bị đông hỏng thì nguy.
Vươn tay ra.
Tạ Địch Phi vươn tay ra.
Y Trạm cười cười, dán hai miếng dán ấm Bảo Bảo lên cánh tay anh, dặn dò: Có phải như thế thấy ấm hơn không? Nếu như anh thấy lạnh, hoặc nhàm chán thì về phòng nghỉ ngơi nhé.
Toàn bộ quá trình Tạ Địch Phi đều nhàn nhạt: Ừm, anh biết.
Y Trạm cầm kiếm ra quay hình, hôm nay cô diễn cùng Mộ Thần, tiến độ rất mau, quay xong hai ngày này, cơ bản là cô có thể kết thúc.
Vì trong bộ phim này, cô diễn vai nữ ba, hơn nữa phần diễn giảm đi rất nhiều.
Lý Kim tới, liền chú ý thấy người đàn ông đến trường quay, rất đẹp trai, trước đây chưa thấy qua.
Lý Kim nghĩ một chút, An Bác Dung lai lịch như vậy, mà một chút mặt mũi Y Trạm cũng không cho, sao người này lại được săn sóc như

/72
|