Đè Một Cái Liền Đính Ước

Chương 38 - Chương 38

/46




Đâm lao phải theo lao kết quả chính là Lăng Nhuế bị mọi người xem như người ngoài hành tinh

Nhuế Nhuế, thì ra là tiến sĩ Tiêu thật sự là bạn trai cậu? Nữ sinh ngồi ở đối diện Lăng Nhuế ói vẻ mặt lại thôi, rốt cuộc, nhịn nửa ngày còn là tiếp cười đùagiọng điệu hỏi lên. Nói cho hết lời, vội vàng đưa tay che miệng, chợt dùng đặc biệt ánh mắt vô tội nhìn Lăng Nhuế, ý bảo chính mình là một lúc vô ý đã nói lộ ra miệng.

Nhuế Nhuế? Một người nữ sinh khác ngắn gọn gọi tên của cô, cố ý nữa rõ ràng chỉ là.

Này muốn mình trả lời làm sao? Chẳng lẽ là bạn trai còn cần phải chính miệng nói ra sao? Này sau khi nói ra, mọi người lại hỏi những thứ khác nữa thì làm sao?

Liên tưởngđến hậu quả đúng là, Lăng Nhuế tự cho mình một đống lớn giả thiết không trả lời ravấn đề, dù sao thân phận của hai người không là một kiểu, Lăng Nhuế trong lòng rốt cuộc vẫn còn có chút không buông ra.

Cái gọi là im lặng là vàng, Lăng Nhuế ngẩng đầu cười cười, sau đó cúi đầu chuyên chú dùng bữa. . . . . .

Này cam chịu, là trả lời tốt nhất đi!

Tiêu Hạo ngồi ở bên cạnh đem từng cử động Lăng Nhuếthấy rất rõ ràng, một tay tùy ý liên vỗ vỗđầu vai Lăng Nhuế, rất nhanh lại vì cô múc một muỗng Hà Nhi (ko biết là gì), Em thích, ăn nhiều một chút!

Mọi người nhìn cử chỉ hai người như vậy, không còn có cái gì nghi ngờ!

Thu cái muỗng, Tiêu Hạo nho nhãlại gật đầu một cái, coi như là thay Lăng Nhuế trả lời vấn đề của mọi người, sau đó anh mỉm cười dời ánh mắt hướng mọi người, Các bạn học không nên khách khí, hôm nay bữa ăn này coi như là tôi mượn sinh nhậtNhuế Nhuế, cùng mọi người lần nữa làm quen một lần. Cám ơn mọi người hôm nay cũng đến dự sinh nhật Nhuế Nhuế, tôi mời mọi người một ly!

Ha ha, tiến sĩ ngài thật hào phóng Hoàng Đào là người đầu tiên đứng lên hưởng ứng, sau đó, lục tục, nam sinh, nữ sinh từng bước từng bước liền đều đứng lên. . . . . .

Hoàng Đào, cậu sau khi tốt nghiệp tiếp tục học lên à? Ngồi vào chỗ của mình, Tiêu Hạo tiếp tục gắp thức ăn cho Lăng Nhuế, hướng Hoàng Đào rất tùy ý liền hỏi.

Nha, tiến sĩ Tiêu ngài còn nhớ rõ tên của tôi! Hoàng Đào mặt hưng phấn, Ha ha, chuẩn bị đi theocon đường tiến sĩ như ngài này, tiến tu bảo đảm giá trị tiền gửi!

Tiêu Hạo cười cười, Thật ra thì, tôi cũng so với các cậu lớn hơn vài tuổi, gọi tiến sĩ nghe quá khách khí, về sau mọi người gọi sư huynh hoặc là kêu tên cũng có thể, như vậy tôi nghecòn có thể cảm giác mình trẻ tuổi chút!

Lời nói này rất nhẹ nhàng, hoàn toàn không mang theo bất kỳ dáng vẻ, sau đó mọi người liền bắt đầu từ từ buông ra. . . . . .

Mẹ nó, Tiêu sư huynh cái người này sao đẹp trai, còn trẻ như vậy đều cảm thấy mình già rồi, vậy ngươi xem nhìn a, Hoàng Đào này đầu heo sau này làm sao tìm được lão bà a! Uống mấy ly rượu, Ngô Vĩ bắt đầu nói ẩu nói tả, Hắn trước kia còn thầm mến qua Lăng Nhuế đâu rồi, ha ha, chúng ta túc xá người biết tất cả, nhưng mà vẫn là sư huynh anh lợi hại. . . . . .

Xem ra, nhà ta Nhuế Nhuế rất được hoan nghênh sao. . . . . .

Nhận được từ ngữ hướng dẫn như thế ,Ngô Vĩ không chút nghĩ ngợi tiếp tục bổ sung, . . . . . . Đó cũng không là gì, năm nhất thì cô ấy được công nhận hoa khôi của khoa, năm đó, tôi còn nhờ vào số điện thoại của cô ấy gạt một trận cơm !

. . . . . . Lăng Nhuế đầy mặt vạch đen, đây đều là những người ....!

Tình huống trước mắt bắt đầu có chút hỗn loạn, mọi người bị Tiêu Hạo dẫn dắt, càng không ngừng ở đó càng hang hái kể chuyện xưa của cô . . . . . . Có thật nhiều chuyện chính Lăng Nhuế cũng không biết.

Tiêu BOSS quả nhiên rất có tiềm chất quan hệ xã hội, nhanh như vậy liền làm cho các bạn học đem kể chuyện của cô. . . . . . Lăng Nhuế nhìn Tiêu Hạo cùng bạn học của mình chuyện trò vui vẻ, cảm thấy cần hảo hảo nhận thức người trước mắt lần nữa!

Sau một cuộc sinh nhật nhầm lẫn không giải thích được, tình yêu Lăng Nhuếcứ như vậy bị Tiêu Hạo lên giọngbộc quang. Trước kia mọi người suy đoán vẫn chỉ là dừng lại ở Có thể , sau khi trải qua một bữa này, Lăng Nhuế hoàn toàn bị dán nhãn “bạn gái của người nào đó.

Sau khi thuận lợi bảo vệ luận văn tốt nghiệp, tốt nghiệp rời trường là bắt đầu vào chương trình tìm công làm. Đầu tiên, dĩ nhiên là công việc các hạng chứng kiện thu về.

Ngày này, Lăng Nhuế nhận được điện thoại của Trương Chiêu Dương, xin cô giúp một tay xin thẻ sinh viên của một nữ sinh bên này, huy hiệu trường cùng với phiếu ăn cơm. phiếu ăn cơm của Lăng Nhuế từ lúc trước đây thật lâu đã bị Tiêu Hạo lấy lý do đường hoàng đoạt đi, vì vậy, buổi trưa cùng nhau cơm nước xong, Lăng Nhuế mở ra tay hướng trước mặt Tiêu Hạo , Đưa thẻ cho em.

Tiêu Hạo lơ đễnh, chuyên tâm đưa tay vuốt mái tóc dài của cô. Lăng Nhuế phản ứng nhanh, đánh bay một cái, Làm gì nha, sẽ bị người nhìn thấy. Lăng Nhuế mặt mũi mỏng, cảm thấy hành động Tiêu Hạo vừa rồi quá mức thân mật.

Có mảnh hoa cây nhãn lồng. Tiêu Hạo vững vàng đem hoa mảnh đặt ở lòng bàn tay Lăng Nhuế, khẽ hừ một tiếng, chợt bày ra một bộ mặt Em xem đó mà làm .

. . . . . . Thật xin lỗi, chỉ là nếu là anh trước đó nói một chút em cũng sẽ không bị hiểu lầm nha! Lăng Nhuế trách lầm người khác, có điểm tâm hư.

Hiểu lầm? Hiểu lầm cái gì, hiểu lầm em là bạn gái của anh? Tiêu Hạo lại hừ một tiếng, thu tay lại □ túi.

Lăng Nhuế nhìn anh giống như giận thật, vội vàng bước nhanh đi tới, khoác một tay lên cánh tay của anh.

Ai u, không nên tức giận, người ta sai rồi còn không được sao? Dứt lời, đôi tay Lăng Nhuế lôi cánh tay Tiêu Hạo qua lại bày sáng ngời, cười tươi như hoa nhìn anh không nháy mắt, hiển nhiên là điệu bộ tiểu nữ sinh nũng nịu.

Lấy ra chút thành ý . Tiêu Hạo dừng bước, thưởng thức vẻ mặt khó có được của người người nào đó, không chút để ý nói.

Em mời anh ăn Cornetto nha? Nói xong, Lăng Nhuế nhanh chóng lộn trở lại phòng ăn, lúc đi ra trong tay quả nhiên nhiều hai cây Cornetto.

Gặm Cornetto đi trên đường, Lăng Nhuế chợt cũng nhớ tới liên hoan đêm đó, Rốt cuộc tại sao muốn giả mượn sinh nhật em mời bạn bè cùng khoa ăn cơm?

Không phải nhầm sao? Tiêu Hạo nắm đồ trong tay, rốt cuộc không có thói quen vừa đi vừa ăn.

Gạt người. Lăng Nhuế cắn một miệng lớn, nói mơ hồ, Mặc dù em không phải đặc biệt rõ ràng, chỉ là khẳng định chỉ là lấy cớ!

Tiêu Hạo dừng bước, hai người vừa vặn đứng ở dưới tán cây. Gẩy gẩy sợi tóc thổi loạn trên gò má Lăng Nhuế, Tiêu Hạo một cái liền nhìn vào đáy mắt Lăng Nhuế, Anh không phải cảm thấy gần đây trong trường học con ếch, con cóc cái gì đặc biệt nhiều sao?

Con ếch? Con cóc? Lăng Nhuế tái diễn, một giây kế tiếp, cô làm rõ suy nghĩ, tất cả quả nhiên là như cô phỏng đoán không kém chút nào!

Mắt cong lại đánh lên vai Tiêu Hạo, Lăng Nhuế giống như hài lòng, Cái người này là điển hình ý thức lãnh

/46

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status