Cưới Trước Yêu Sau ,Đêm Tân Hôn Định Mệnh

Chương 29

/1615



Mọi người đều biết Giang Diệu Cành không tình nguyện, không muốn cưới cô làm vợ. 

Lẽ nào cô gà đi là cam tâm tình nguyên sao? 

Ai đã từng thấu hiểu cho cô, đã từng cân nhắc đến cảm nhận của cô?Cô mở to mắt, đôi mắt xinh đẹp đó sạch sẽ, trong veo, lúc này lại lấp lánh ánh nước. 

Giang Diệu Cành đối diện với đôi mắt của cô, tim như bị thứ gì đó đâm vào, có chút không thở nổi. 

Trong khoảnh khắc, cảm giác như đã từng quen thuộc. 

Anh giả vờ bình tĩnh dời ánh mắt đi. 

Giọng điệu có phần dịu lại, "Sao, muốn giả vờ đáng thương để tôi đồng cảm với cô ả?" 

Tống Uần Uẩn cố gắng kìm nén cảm giác chua xót, cố hết sức để giọng nói của mình bình tĩnh, "Không phải tôi không muốn ly hôn với anh mà là tôi đã ký cam kết với ông nội anh là không thể ly hôn với anh." 

Nếu là trước đây, cô sẽ không nói chuyện của mình cho người khác để có được sự đồng cảm, nhưng bây giờ tình hình không cho phép cô quá quật cường, "Mẹ tôi bị bệnh, nhờ sự giúp đỡ của ông nội anh mới được chữa khỏi, tôi không thể không ở lại bên cạnh anh, cuộc hôn nhân này, anh nghĩ chỉ có một mình anh là không muốn sao?"Giang Diệu Cảnh nheo mắt, đáy mắt ánh lên sự lạnh lùng, "Sao, cô không muốn?" 

"Tất nhiên là không muốn, nếu không phải vì cứu mẹ tôi, tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý với bố tôi lấy anh!" Cô cố gắng kìm nén cảm giác chua xót, nếu không phải bị ép buộc, cô cũng không đến mức thảm hại như vậy. 

Giang Diệu Cảnh cười lạnh, ý của cô là không muốn lấy, là bất đắc dĩ? 

Sao trong lòng anh lại khó chịu như vậy?! 

"Lấy tôi cô ấm ức lắm à?" Lúc nói câu này, anh gần như nghiến răng nghiến lợi. 

"Phải." Cô thẳng thắn trả lời. 

Câu trả lời của cô đã hoàn toàn chọc giận Giang Diệu Cảnh! 

Gân xanh trên thái dương anh nổi lên, cuộc hôn nhân này, đến lượt cô không muốn từ bao giờ? 

Cô là cải thá gì?Có tư cách gì!?? 

Một người phụ nữ không sạch sẽ như cô, còn mặt mũi gì mà không muốn!? 

Đối với anh đây đúng là một sự sỉ nhục! 

"Kết hôn với tôi, cô rất khổ sở phải không?" Cái về cười mà như không cười của anh trông cực kỳ đáng sợ. 

Tống Uần Uẩn không biết tại sao anh lại tức giận. 

Cô thành thật trả lời, "Phải." 

Đối với cô, ở cùng Giang Diệu Cảnh mỗi một phút, mỗi một giây đều vô cùng khổ sở! 

Câu trả lời không chút do dự, đủ để cho thấy sự bài xích trong lòng cô. 

"Hử." Giang Diệu Cảnh đột ngột đứng dậy, "Nếu cô đã khổ sở như vậy, vậy thì cứ tiếp tục khổ sở di!" 

Anh cũng không vội ly hôn nữa.Dù không thích, cũng muốn giữ cô lại! 

"Giang tổng..." 

"Chuyện công việc, có tôi ở đây, cô đừng hòng nghĩ đến!" Giang Diệu Cành hung hãng nói. 

Tống Uần Uẩn nóng vội, níu lấy vạt áo anh, "Tôi thật sự rất yêu thích công việc của tôi, tôi cũng rất cần công việc này, cầu xin anh..." 

Giang Diệu Cành bị níu đến mất kiên nhẫn, trực tiếp hắt cô ra, Tống Uần Uần quá mệt, cơ thể mềm nhữn, ngã thẳng vào trong sofa, vạt áo xộc xệch cuốn lên để lộ ra nữa đoạn eo trắng nõn, thon thà như liễu, có một cảm giác yếu ớt như chỉ cần hơi dùng sức là có thể bẻ gãy. 

Khiến người ta có cảm giác muốn ôm vào lòng giày vò. 

Sắc mắt anh tối lại, giọng nói trở nên lạnh lẽo, che đi chút khàn khàn, "Sao, muốn quyến rũ tôi à?"




/1615

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status