Đêm thất tịch những năm trước, cho tới bây giờ Trác Lí đều vô tri vô giác vượt qua, bởi vì không có bạn trai, bởi vì không có tình yêu, cho nên cô cũng không có chú ý tới loại lãng mạn và xa xôi của ngày lễ này. Vậy mà năm nay, lúc này đây cô đang cảm thụ tình yêu, cô lại bắt đầu suy nghĩ miên man: Một ngày lễ như vậy, vốn cô cũng có thể trôi qua, vốn cô cũng có thể được lãng mạn. Tuy có chút oán trách, nhưng Trác Lí vẫn chấp nhận, đêm thất tịch năm nay cô cũng sẽ bình đạm như trước.Hơn bảy giờ tối, đều là phái nữ độc thân Vu Thuy Thuỷ gọi điện hẹn cô cùng đi bar uống rượu, nếu là trước kia, có chết Trác Lí cũng sẽ không đi bar. Cũng không phải có ý kiến đối với chỗ đó, thật ra là vì cô không thích âm nhạc ồn ào và ánh đèn xanh đỏ. Vậy mà, cô như quỷ thần xui khiến lại đồng ý lời mời của cô ấy.Quán bar chính là quán bar, khắp nơi đều tràn ngập mùi rượu. Trác Lí cho là chỉ có đàn ông và phụ nữ độc thân mới có thể đến quán bar uống rượu trong đêm thất tình lãng mạn như vậy, cô không ngờ lại có rất nhiều đôi tình nhân. Những đôi tình nhân này làm cô nhìn đến đau mắt, đau lòng. Nhưng hoàn cảnh ồn ào này, lại làm cô có chút không có trạng thái. Ngược lại Vu mỹ nhân, mặc một bộ váy trễ ngực hở lưng, quả nhiên làm cho đàn ông xa lạ không ngừng đến gần, gặp điều kiện tốt, thỉnh thoảng cô ấy sẽ để ý tới, gặp phải hình tượng thô bỉ, cô ấy không thèm nhìn đến.Rốt cuộc cũng có thời gian rảnh, Vu Thuy Thuỷ cũng giúp Trác Lí cứu vớt nội tâm đang đau đớn của cô, “Bạn học Trác, cô nhảy hay không nhảy?”“Không nhảy.” Trác Lí nói thẳng.“Vậy cô muốn nhảy một lúc hay không?” Vu Thuy Thuỷ vừa nói chuyện vừa lắc lư thân thể theo điệu nhạc cách đó không xa, dáng vẻ mười phần hấp dẫn.“Nếu như cô nói nhảy là cùng một đám quần ma loạn vũ kia khiêu vũ, vậy thì coi như thôi đi.”Vu Thu Thuỷ bĩu môi, “Vậy cô có muốn uống rượu không?” mặc dù là câu hỏi, nhưng Vu Thuy Thuỷ đã nhận từ tay người pha rượu một ly rượu màu vàng cam, trực tiếp đưa tới tay Trác Lí, “Đây là ngày lễ xui xẻo, vì phần xui xẻo này, chúng ta uống rượu thôi!”Trác Lí không lập tức nhận ngay, nhưng cô cũng chỉ do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn nhận lấy. Ngửa đầu, uống một hợp. Mới đầu, cô vẫn cùng cụng ly với Vu Thuy Thuỷ sau đó mới uống…….., Vậy mà, sau khi uống mấy ly, cô ngay cả chạm ly cũng trực tiếp quên, vừa uống chính là không thể ngăn lại, cô không nhớ rõ màu sắc của rượu, chỉ nhớ mùi vị và cảm giác thẫn thờ trong lòng hoà làm một, Vu Thuy Thuỷ thấy cô uống đến vui vẻ, nên cũng không quầy rầy.Chỉ là Trác Lí càng uống càng lợi hại càng uống càng không đáng tin cậy, Vu Thuy Thuỷ luống cuống tay chân, liều mạng đoạt lấy ly rượu trong tay Trác Lí, sau đó hướng về lỗ tai Trác lí hét lớn, “Đừng uống nữa, cô uống để chết à!” Vậy mà, do Trác Lí uống rượu quá nhiều nên hơi sức cũng rất lớn, Vu Thuy Thuỷ căn bản không lay chuyển được cô.Vào lúc này, có một người đàn ông xa lạ xuất hiện, bộ mặt đầy hiền hoà cười đến vô hại, “Cô gái, cần giúp một tay không? Người bạn này của cô………….Uống hơi nhiều rồi.” Vu Thuy Thuỷ không phải người ngu, nhìn một cái cũng biết người này đến không có ý tốt.“Không cần, tự tôi có thể giải quyết.” Nói xong, cô liền nghiêng người để Trác Lí cách xa vị trí người đàn ông kia. Cô cho là mình làm như vậy, cái người đàn ông không giải thích được đó sẽ rời đi, không nghĩ, người đàn ông này cũng nghiêng người theo Vu Thuy Thuỷ, nụ cười lại càng ân cần đến vô hại.“Cô cũng là một cô gái, nên để tôi đưa hai người trở về đi.” Vu Thuy Thuỷ rất muốn nổi giận, ở nơi quán bar lớn như vậy nổi giận. Vậy mà, cô chưa kịp mở miệng, một cánh tay đã mạnh mẽ trực tiếp nhận lấy Trác Lí từ trên tay của cô. Vu Thuy Thuỷ theo bản năng cảm giác mình bị trúng “Kế điệu hổ ly sơn”, đang muốn quay đầu lại mắng to, lại nhìn thấy gương mặt quen thuộc.“Viên………..Viên Khởi Lương.”Sắc mặt Viên Khởi Lương khó coi đến doạ người, ôm ngang Trác Lí một phen, “Tôi mang cô ấy đi.” Sau đó, xoay người rời đi. Cho dù Trác Lí say, thì giờ khắc này ở trong lồng ngực ấm áp quen thuộc cô cũng thoải mái tìm một phương thức dựa thật tốt, hai tay vòng qua cổ của anh.Tiếng ồn ào dần nhạt đi, Trác Lí nghe thấy được âm thanh đi lại của xe cộ, đêm cuối tháng tám này có chút nóng, khí nóng đánh úp tới làm Trác Lí trong nháy mắt cảm thấy

/63
|