Suốt ba tuần, Viên Khởi Lương vẫn như cũ chưa có trở về, cũng không có bất cứ tin tức gì. Đột nhiên biến mất như vậy khiến Trác Lí cảm thấy ngoài lo lắng ra, còn càng ngày càng oán trách Viên Khởi Lương, oán trách anh khi đi không giải thích gì, oán trách anh ngay cả một cuộc điện thoại cũng không gọi cho cô. Vậy mà, trước mặt các đồng nghiệp và người nhà cô vẫn giả vở vui vẻ, chỉ lúc đêm khuya yên tĩnh ở nhà họ Đường cô mới níu lấy gối của Viên Khởi Lương vừa hung hăng nhào nặn vừa nói: Cái khối băng vừa thối vừa máu lạnh này, gọi điện thoại cho em sẽ chết sao? Sau đó lại lầm bà lầm bầm thật lâu.Sau khi Trác Ý gọi một cú điện thoại tới thúc giục cô về nhà thất bại, cũng không gọi lại nữa, thỉnh thoảng sẽ gửi tin nhắn cho cô bảo cô chú ý thân thể và an toàn.Trác Lí vốn tưởng rằng, cô sẽ vượt qua chờ đợi không có manh mối gì như vậy. Cô cho rằng cuộc sống sau này của mình sẽ bình yên đơn điệu mà tràn đầy nhớ nhung, nếu Viên Khởi Lương trở lại cô nhất định phải tiến hành một cuộc giáo dục tư tưởng sâu sắc với anh. Không nghĩ tới, tại một buổi tối đang mò mầm về nhà, cô bị một người đàn ông mặc áo T shirt màu đen mới lên một chiếc xe hơi màu đen.Vốn Trác Lí muốn cự tuyệt, nhưng người đàn ông mời cô lên xe lại dùng sức quá lớn, lôi cánh tay của cô còn che kín miệng cô, cô chưa kịp phản kháng, đã bị áp chế lên xe.Trong xe có ánh đèn màu vàng nhạt, sau khi Trác Lí thích ứng được với ánh sáng thì cô ép buộc mình trấn định lại. Người phụ nữ không có năng lực và hèn yếu mới có thể la hét trong tình huống khẩn cấp như vậy, nghĩ được như vậy, ánh mắt kiên định của cô trực tiếp bắn về phía người đàn ông đang ngồi chính giữa kia, hơi thở tức giận lớn đến mức doạ người đàn ông kia.Đây là một người đàn ông trung niên, Trác Lí chưa nhìn rõ lông mày của hắn đã cảm nhận được sát khí đằng đằng, cộng thêm ánh mắt loé sáng như lửa mà tàn nhẫn, Trác Lí chỉ nhìn mấy giây vẫn không tự giác được đưa ánh mắt đến nơi khác, thời khắc mấu chốt này, cô cũng hiểu được mình phải tìm cách buông lỏng lực chú ý, “A, xe này không tệ, chỉ là trong xe không nhìn ra nhãn hiệu gì, ánh sáng cũng có chút mờ, chú không ngại nói cho tôi biết xe này là nhãn hiệu gì chứ? Con người tôi, đối với xe rất yêu thích.”Trên thực tế, Trác Lí có thể rõ ràng cảm nhận được giọng nói của mình giờ phút này đang run rẩy, loại sợ hãi này của cô để cho người đàn ông ngồi trên xe cơ bản là trấn định này bắt được.“Mercedes-Benz.” Giọng nói của người đàn ông trung niên vang dội, ánh mắt ngưng tụ, chiếu vào người Trác Lí mấy giây không rời.“Xe này ban đầu không phải là Mercedes-Benz sản xuất? Vốn Mercedes-Benz không sản xuất loại phiên bản này. Tôi thấy tính năng này………..”“Không tệ.” Người đàn ông trung niên trực tiếp cắt đứt lời Trác Lí, “Cô là bạn gái mới của Viên Khởi Lương?”Trác Lí trong nháy mắt kia ngây ngốc cả người, mở miệng hồi lâu mà vẫn không biết nói gì. Nhưng mà, trong nháy mắt cô đã hiểu: Người đàn ông đột nhiên ngồi trước mặt cô này —— là vì Viên Khởi Lương mà đến. Như vậy, hắn có thể biết tin tức của Viên Khởi Lương chứ? Hoặc là……….Viên Khởi Lương là bởi vì người đàn ông này mà biến mất? Trong lòng cô không ngừng trình diễn từng màn phim truyền hình, cái gì mà 《 Young and Dangerous 》 a, 《Vô Gian đạo 》 a, 《 hệ thống cảnh sát 》 a tất cả ở trong đầu cô chạy qua một lần, cuối cùng, cô vẫn hết sức nghiêm túc trả lời, “Đúng.”Người đàn ông trung niên đối với câu trả lời của Trác Lí có chút kinh ngạc, nhưng ngay sau đó, vẻ mặt của hắn lại khôi phục nghiêm nghị như ban đầu. “Tôi là Bạch Hách Sơn…….Cha của Bạch Oanh.”Lời này vừa nói, trong nháy mắt Trác Lí cũng hiểu tình cảnh của mình, cũng hiểu ý tứ người đàn ông đối diện. Bạch Hách Sơn, Bạch Hách Sơn………..Cô nhớ Lâm Thạc từng nói qua với cô, Bạch Hách Sơn có tên trong hắc đạo, mặc dù người trên “Giang hồ” đều cho rằng hắn đã chậu vàng rửa tay không giao thiệp với công cuộc hắc đạo nữa ngược lại lại làm ăn nghiêm chỉnh, nhưng uy danh của hắn vẫn còn, tuỳ tiện nói câu “Hắc đạo” cũng có thể vênh váo, có rất nhiều người trong hắc đạo lăn lộn cho đến nay đều từng làm việc dưới tay của hắn, cho nên, cho dù hắn không giả làm hắc đạo, hắn cũng có rất nhiều hắc đạo ngày trước, vừa có chuyện lớn chuyện nhỏ gì cần giúp đớ, căn bản ngay cả chào hỏi cũng không cần, tự đánh cũng có người ra mặt giúp đỡ. Vậy mà, hiện tại hắn lại tìm gặp cô, cô dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết hắn là vì con gái của mình Bạch Oanh, chẳng qua, cô đoán không ra được hắn sẽ dùng chiêu gì để cô rời xa Viên Khởi Lương.Cô chưa từng nghĩ tới, chuyện cẩu huyết và buồn nôn như vậy sẽ giáng lên đầu cô. Sau khi trong lòng cô suy nghĩ đủ kiểu, Trác Lí lại lần nở nụ cười như ánh mặt trời, “Ông tìm tôi có việc gì thế? Tôi và con gái ông cũng không quá quen thuộc.” Giả vờ ngây ngô trước sau

/63
|